PS, I Love You, một tình yêu thật đẹp và lãng mạn. Nhân vật chính của câu chuyện là Holly Kenedy, một phụ nữ vừa mất chồng, sống ở Dublin, Ailen. Căn bệnh u não đã cướp đi sự sống của Gerry - người chồng mà cô hết mực yêu thương. Holly suy sụp, rơi vào tận cùng đau khổ. Cuộc đời của Holly rẽ sang trang mới khi vào đúng sinh nhật lần thứ 30 của mình cô đã nhận được những phong thư của người chồng quá cố gửi trước khi chết. Những lá thư này được người chồng viết rất sâu sắc, từ những điều nhỏ nhặt nhất cho đến những điều động viên lớn lao mà Holly cần để giúp cô vượt qua nỗi đau và có thể sống một cuộc sống bình thường khi không còn anh. Sau mỗi lá thư điều có dòng chữ “PS, I Love You” – (Tái bút: Anh yêu em) .
Xem thêm

"Tái bút: Anh yêu em" là bản tình ca nhẹ nhàng nhưng day dứt, viết bằng những dòng thư từ một người chồng đã khuất dành cho người vợ yêu dấu. Không có những cuộc chia tay kịch tính, không có lời thề non hẹn biển, tình yêu của Holly và Gerry đơn giản, gần gũi mà sâu sắc đến nao lòng. Họ là đôi bạn từ thuở thiếu thời, yêu nhau tự nhiên như hơi thở, gắn bó như thể sinh ra là để dành cho nhau.

Khi Gerry qua đời, tưởng chừng cuộc sống của Holly cũng dừng lại. Nhưng vào ngày sinh nhật tuổi 30, những bức thư của Gerry bắt đầu xuất hiện – như những tia nắng xuyên qua màn sương u ám, như một cái ôm ấm áp từ quá khứ. Mỗi lá thư là một lời nhắn nhủ yêu thương, là một bước chân nhỏ giúp Holly trở lại với cuộc sống. Tình yêu không biến mất, nó chỉ thay đổi hình thức – từ sự hiện diện sang một niềm tin vững chắc luôn hiện hữu trong tim.

Cuốn sách không chỉ khiến người đọc tin vào tình yêu vĩnh cửu, mà còn là một bản tuyên ngôn dịu dàng về sự mạnh mẽ, về cách con người có thể đứng lên từ mất mát, bằng tình yêu, sự dẫn dắt – và cả lòng tin rằng dù người ấy không còn, họ vẫn ở đâu đó, mỉm cười dõi theo ta.

“Hãy bay tới mặt trăng trên bầu trời cao, ngay cả khi thất bại, bạn cũng sẽ đáp tới những vì tinh tú.”

Tác phẩm có sự pha trộn như một bản nhạc dịu dàng, tình cảm của cảm giác yêu đương ngọt ngào, nhưng cũng chất chứa một nỗi đau, một nỗi mất mát lớn lao.

Truyện rất thực tế, rất tự nhiên, mạch lạc, rõ ràng. Tác phẩm còn được viết cho những ai đang tuyệt vọng, đang mất đi niềm tin, mục đích và phương hướng trong cuộc sống.

Gery chồng của Holly sau một cơn đau đầu, phải đi gặp bác sĩ, thì anh nhận đc thông báo, có một khối u trong não và đang ở giai đoạn cuối. Họ sống với nhau vô cùng hạnh phúc rồi mọi thứ đến quá bất ngờ, tự nhiên với họ lúc này, có thể nắm tay gắn bó với nhau đến khi tuổi già thực sự là cả một thách thức không hề cân đối.

Gery qua đời ở tuổi 30, cú sốc lớn đó đã đánh gục Holly. Cô chỉ vùi mình trong nhà, bộ dạng tiều tuỵ, xấu xí, căn nhà thì bẩn thỉu, hôi hám, không được dọn dẹp kể từ ngày vắng bóng chồng. Holly chỉ biết khóc, nước mắt cứ tuôn chảy, lăn dài trên má, tràn qua môi, vào miệng cô, mặn đắng. Đêm là lúc đáng sợ vô cùng, không nơi nào trong ngôi nhà này cho cô cảm giác được ôm ấp hay vỗ về, chỉ có im lặng trùm lấy. Mọi việc đến quá nhanh, chẳng ai chuẩn bị sẵn tinh thần, mới ngày nào cả cô và Gerry còn đùa giỡn trên giường, giờ đây chiếc giường cũng thờ ơ với cô. Tất cả người thân từ mẹ, bạn bè đều lo lắng cho cô, họ càng cố lôi cô khỏi chìm nghỉm trong đau khổ thì cô chỉ toàn tự mình lún sâu vào nó.

Ai thắt nút thì người đó sẽ là người tháo nút. Đoạn này rất hay, rất xúc động và chính là cao trào của tác phẩm. Chính Gerry, chồng cô, nguồn sống của cô đã giúp cô tỉnh ngộ và hiểu rằng cuộc sống vẫn cứ tiếp tục, vẫn chẳng thay đổi kể cả khi cô có khóc sưng húp cả mắt. Vào đúng sinh nhật của Holly, nàng đã nhận được những phong thư từ người chồng đã mất, thì ra trước khi biết mình không còn sống được, anh đã bí mật viết những lá thư cuối cùng giành cho vợ mình. Điều này thể hiện, anh rất yêu vợ và đây là sự tinh tế, thông minh vô cùng, anh quá hiểu vợ anh sẽ suy sụp đến mức nào. Mọi thứ nằm trong tầm nhìn của anh.

“Em sẽ không yêu thêm lần nữa…” câu hát day dứt ấy của Lady Gaga trong bộ phim A Star Is Born (tạm dịch: Vì sao vụt sáng) đã khiến người xem phải ám ảnh đến tận những phút cuối cùng của phim.

Sự ra đi đột ngột của người chồng đã vắt cạn tất cả hi vọng của Ally (Lady Gaga thủ vai) và chính vì vậy, bài hát cuối cùng vang trên sân khấu cũng là lựa chọn của Ally về tình yêu: “Khi lần đầu gặp anh, em chưa từng nghĩ sẽ yêu anh đến nhường này. Càng không tin rằng nép trong vòng tay anh lại giúp em tìm được chính mình. Em cố giả vờ như anh chưa từng lìa xa nhưng thế giới kia sao vẫn cứ tiếp diễn. Trái tim em chẳng còn muốn rung động cùng ai. Ngọn lửa trong em đã thôi âm ỉ. Em không muốn tiếp nhận một nụ hôn xa lạ, càng không muốn gọi tên ai khác ngoài anh. Em sẽ không yêu thêm lần nữa…”.

Khi ta không còn có thể gặp lại người mình yêu, nhớ về khoảng ký ức cả hai bên nhau chính là phương thức duy nhất để ta an tâm rằng họ đã từng hiện diện. Với Ally, ký ức ấy được cô cất vào lời hát. Còn với Holly – nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết lãng mạn Tái Bút Anh Yêu Em của nhà văn Cecelia Ahern, cô sống trong kỉ niệm cùng những lá thư được gửi từ người chồng đã mất - Gerry.

Holly và Gerry quen biết nhau từ thuở thiếu thời. Bất cứ ai quen biết hai người đều ủng hộ cho mối tình của họ, bởi anh và cô là hai người bạn thân thiết, là cặp tình nhân được định mệnh gắn kết. Nhưng định mệnh đôi lúc lại khắt khe và không chiều lòng người. Gerry được chẩn đoán có một khối u đang lớn dần trong não. Chuỗi ngày sau đó đầy ắp sự sợ hãi, đau lòng khi Holly trông thấy chồng yếu dần. Cô không hay biết Gerry đã âm thầm chuẩn bị những lá thư có thể giúp cô vượt qua cái chết của anh.

Cũng như Ally, ngày Holly vĩnh viễn mất đi người chồng, thế giới trong cô dừng lại, cô ước rằng thế giới ngoài kia cũng thế. Trong tác phẩm Tái Bút Anh Yêu Em, Holly chỉ là một người phụ nữ bình thường, mãi lưu luyến cảm giác được chồng che chở. Cô hụt hẫng khi những người xung quanh hạnh phúc. Họ quen biết vợ chồng Holly. Họ từng đau buồn như cô nhưng giờ họ đã vượt qua. Cô thì chưa. Cô vẫn ôm lấy từng ký ức về Gerry, sẵn sàng đáp trả khi ai đó đùa cợt về anh. Holly tránh xa ý nghĩ về những người đàn ông khác. Cô sẵn lòng làm mọi việc Gerry yêu cầu trong những lá thư anh gửi mỗi tháng sau ngày anh mất. Rồi một ngày, Holly nhận ra mình thay đổi. Cô tự tin hơn vào bản thân, can đảm sống và cũng can đảm để yêu lần nữa. Tất cả đều nhờ những lá thư mà Gerry chuẩn bị.

Cùng là một nỗi đau nhưng ở bộ phim "Vì sao vụt sáng", sự mất mát đã khiến tâm hồn Ally quạnh đặc và người xem tuởng chừng có thể mường tượng được những tháng ngày tuyệt vọng về sau của cô. Ngược lại, trong Tái Bút Anh Yêu Em, sự ra đi của Gerry dẫu có bất ngờ, đau đớn, thế nhưng vẫn mang đến người đọc một niềm hi vọng lớn lao về một cánh cửa tình yêu, hạnh phúc sẽ mở ra trong cuộc đời người ở lại. 

Với văn phong nhẹ nhàng và cách dẫn chuyện đầy cuốn hút của nữ nhà văn Cecelia Ahern, Tái Bút Anh Yêu Em không chỉ vỗ về, chia sẻ cùng những ai đang trải qua nỗi mất mát mà còn gửi đến độc giả ý nghĩa thực sự của tình yêu. Tình yêu là năng lượng, cũng là bệ phóng giúp ta tìm được chính mình, hoàn thiện bản thân. Chính tình yêu của người chồng đã cổ vũ cho Ally khai mở tài năng và trở thành vì sao sáng. Chính sự dịu dàng, tin tưởng và thấu hiểu của Gerry đã giúp Holly nhận thấy giá trị của mình, để cô không còn sợ khi phải yêu lần nữa.

Tôi đã phạm sai lầm khi xem phim trước khi đọc sách, nghĩ rằng sách luôn hay hơn phim. Và phim đã thay đổi rất nhiều nội dung của sách khiến tôi khó có thể tiếp nhận cuốn sách như một tác phẩm độc lập, riêng biệt. Tôi có cảm xúc lẫn lộn về cả sách và phim (điều này không liên quan, ngoại trừ việc nó ảnh hưởng đến trải nghiệm của tôi về cuốn sách). Tôi ấn tượng khi Cecilia Ahern có thể tưởng tượng ra kịch bản, đưa nó ra và viết một cuốn tiểu thuyết khá ổn về nó khi mới chỉ 21 tuổi. Và với tư cách là một cuốn tiểu thuyết hay, ngọt ngào, nó đã thành công... Tôi đoán vậy. Nhưng tôi đã góa chồng được 2 năm rưỡi rồi - tôi 27 tuổi và chồng tôi 28 tuổi khi anh ấy mất - và xét về mặt đau buồn và như một sự thể hiện của một trải nghiệm đáng tin cậy của con người, tôi chỉ cho nó điểm C. Một số vấn đề được nêu ra là chính xác, nhưng mức độ "chữa lành" và "khép lại" (cả hai đều là những thuật ngữ đáng cười đối với một góa phụ trẻ) mà Holly đạt được chỉ trong một năm là vô cùng phi thực tế. Tôi đã gặp nhiều góa phụ và góa chồng trẻ trong 2 năm rưỡi qua, và tất cả họ đều đồng ý rằng cốt truyện của cuốn tiểu thuyết này không thực tế. Nhưng này - mọi người đọc để trốn tránh, để trải nghiệm gián tiếp một thế giới tưởng tượng. Phần buồn là nền văn hóa của chúng ta rất tệ trong việc hiểu nỗi đau buồn, và những câu chuyện như thế này - mặc dù ngọt ngào và đẹp đẽ - chỉ củng cố những giả định sai lầm về nỗi đau buồn và cảnh góa bụa đối với những người chưa từng trải qua. Giá mà cuộc sống, cảnh góa bụa và nỗi đau buồn được gọn gàng và ngăn nắp như Cecilia Ahern tưởng tượng....