1 ngày trước Tâm lý học Và cô biết rằng bố mẹ cô yêu thương và có ý tốt với cô. Bố cô không thể không nói rằng ông ấy bị điên. Ông ấy đã làm tốt nhất có thể. Vì vậy, mặc dù lớn lên trong một gia đình căng thẳng, biệt lập với một người cha điên rồ, một người anh trai bạo hành, những tai nạn kinh hoàng và nỗi sợ ngày tận thế, cô không nghĩ rằng mình đã có một tuổi thơ tồi tệ - và cô có nhiều kỷ niệm đẹp. Chà.Châu Âu không phải là một quốc gia sao?Cô bắt đầu học chính quy khi cô 17 tuổi, sau khi tự học để thi ACT, cô đã vào được Đại học Brigham Young. Trước đó, cô chưa bao giờ bước chân vào lớp học. Cô chưa bao giờ nghe nói về Holocaust hay phong trào dân quyền. Cô nghĩ Châu Âu là một quốc gia. Cô không nghĩ đến việc đọc sách giáo khoa; cô nghĩ rằng mình chỉ nên xem tranh ảnh. Mặc dù vậy, cô đã vào được Cambridge. Cô nói rằng học hành không phải là để kiếm tiền, mà là để tạo nên một con người. Like Share Trả lời
6 giờ trước Lời Kêu Gọi Thức Tỉnh Từ Vô Minh Cuối cùng, “Educated” là một lời kêu gọi đầy nhân văn: hãy tỉnh thức. Hãy tự hỏi những gì ta biết có thực sự là sự thật? Hãy can đảm nhìn lại những điều vốn được xem là đúng đắn? Hãy học không chỉ để có bằng cấp, mà để thực sự hiểu và thay đổi chính mình.Tara Westover không viết một câu chuyện cổ tích, mà là một câu chuyện người thật, việc thật – với tất cả những vết nứt, đau thương và hy vọng. Qua hành trình của cô, người đọc nhận ra rằng giáo dục không phải là đặc quyền của tầng lớp nào, mà là quyền cơ bản của mỗi con người. Và rằng: đôi khi, học tập là hành động cách mạng dũng cảm nhất mà một người có thể làm để cứu lấy cuộc đời mình.“Educated” là lời chứng mạnh mẽ cho niềm tin vào giáo dục như một công cụ giải phóng. Nó nhắc ta rằng: chỉ khi ta dám đặt câu hỏi, dám từ bỏ những niềm tin sai lầm, và dám chịu trách nhiệm cho tri thức của mình – ta mới thực sự được “giáo dục”. Like Share Trả lời
6 giờ trước Sự Cô Độc Của Người Dám Khác Biệt Trong “Educated”, Tara Westover không chỉ kể một câu chuyện thành công. Cô kể về nỗi cô độc khôn nguôi của người dám bước đi trên con đường riêng. Khi dấn thân vào học vấn và nhận ra những sai lệch trong gia đình, Tara dần tách mình ra khỏi quá khứ – và cô đơn là điều không thể tránh khỏi.Sự cô độc ấy không chỉ đến từ bên ngoài, mà còn từ bên trong. Tara liên tục đặt câu hỏi: “Tôi có đúng không?”; “Tôi có phản bội gia đình không?”; “Liệu tri thức có đáng để đánh đổi sự gắn bó?” Đây là những câu hỏi mà bất kỳ ai từng trải qua mâu thuẫn nội tâm cũng đều thấu hiểu. Sự thật là: càng hiểu biết, con người càng khó quay lại sự ngây thơ ngày cũ.Tuy nhiên, chính sự cô đơn đó lại giúp Tara trưởng thành. Cô học cách sống với chính mình, hiểu rằng sự chấp nhận bản thân quan trọng hơn sự chấp nhận từ người khác. Và dù mất đi nhiều điều, cô lại tìm thấy thứ quý giá nhất: một bản thể độc lập, tự chủ, và dũng cảm. Like Share Trả lời
6 giờ trước Những Vết Sẹo Của Quá Khứ Và Sự Tha Thứ Một trong những điểm chạm sâu sắc nhất trong “Educated” là cách Tara đối diện với quá khứ. Không trốn chạy, không tô hồng, cô kể lại một cách trung thực và đau đớn về tuổi thơ bị bóp nghẹt trong sợ hãi và bạo lực. Người anh trai đã bạo hành thể xác và tinh thần Tara, nhưng gia đình – đặc biệt là cha mẹ – lại phủ nhận điều đó, khiến cô sống trong mâu thuẫn và dằn vặt.Tuy nhiên, Tara không viết để trả thù. Cô viết để hiểu, để tha thứ, và để giải phóng bản thân khỏi những vết sẹo chưa lành. Qua từng trang viết, ta thấy rõ nỗ lực của Tara trong việc bảo vệ ký ức thật, dù ký ức ấy khiến cô bị cả gia đình quay lưng. Sự dũng cảm ấy thể hiện rõ ràng nhất khi cô viết: “Tôi sẽ không từ chối ký ức của mình để đổi lấy tình yêu.”Đối với Tara, tha thứ không đồng nghĩa với chấp nhận sự sai trái, mà là một cách để ngừng bị quá khứ kiểm soát. Cô không phủ nhận tình cảm dành cho gia đình, nhưng cô hiểu rằng sự thật phải được đặt lên hàng đầu. Đó là điều kiện tiên quyết cho sự phục hồi và phát triển cá nhân. Like Share Trả lời
6 giờ trước Từ Bị Kiểm Soát Đến Làm Chủ Cuộc Đời “Educated” là câu chuyện về sự giành lại quyền kiểm soát đời mình, trong một thế giới nơi ta thường bị chi phối bởi gia đình, xã hội và quá khứ. Tara Westover kể lại cuộc sống của cô trong một gia đình Mormon cực đoan, nơi người cha kiểm soát tất cả bằng sự sợ hãi, niềm tin tôn giáo lệch lạc, và bạo lực tinh thần.Ngay từ nhỏ, Tara đã phải chứng kiến những tai nạn kinh hoàng khi làm việc trong xưởng phế liệu của cha mà không có biện pháp bảo hộ. Cô bị gạt ra khỏi hệ thống y tế, không có giáo viên, không có sách vở. Những gì cô học được chỉ là từ những cuốn sách rời rạc, từ nỗi đau, và từ chính cuộc sống đầy hiểm nguy mà cô phải chịu đựng.Tuy nhiên, Tara không gục ngã. Cô bắt đầu học hỏi, không phải để đạt thành tích, mà để sống sót và để hiểu mình là ai. Khi đặt chân vào đại học, Tara mới nhận ra khoảng cách khổng lồ giữa cô và thế giới văn minh – nhưng thay vì hoảng sợ, cô kiên trì, tự học và từng bước tiến lên. Những kiến thức mới đã giúp cô thấy được mặt trái của gia đình mình, từ đó hình thành nhận thức mới và dám chất vấn các niềm tin xưa cũ. Like Share Trả lời
6 giờ trước Khi Kiến Thức Trở Thành Hành Trình Tự Do Trong “Educated”, Tara Westover kể lại hành trình vượt thoát khỏi sự tăm tối của vô tri, để vươn đến ánh sáng của tri thức – và hơn hết, là của tự do nội tâm. Đây không đơn thuần là câu chuyện về một người phụ nữ vươn lên từ nghèo khó, mà là câu chuyện về sức mạnh của giáo dục như một hành trình khai sáng bản thể.Tara sinh ra trong một gia đình theo chủ nghĩa giáo điều, không cho phép sự phản biện, không tin tưởng vào y học hay hệ thống giáo dục. Đó là một thế giới được xây dựng trên sự sợ hãi và định kiến – nơi Tara bị giam cầm trong những quy tắc lạc hậu, nơi cô bị kiểm soát bởi đức tin mù quáng và bạo lực gia đình. Cô không có giấy khai sinh cho đến năm 9 tuổi, không được đến trường, và chỉ biết thế giới qua cái nhìn của cha mẹ.Tuy nhiên, Tara đã phá vỡ vòng kim cô đó bằng một sức mạnh nội tại đáng kinh ngạc: sự tò mò. Chính sự tò mò đó đã đưa cô đến việc tự học, tự mày mò, tự thi ACT, và cuối cùng là đặt chân đến Brigham Young University, sau đó là Cambridge và Harvard. Câu chuyện của cô là minh chứng sống động rằng giáo dục không cần bắt đầu từ những điều kiện hoàn hảo – mà chỉ cần một động lực đủ lớn và lòng kiên định đủ sâu. Like Share Trả lời
6 giờ trước Hành Trình Tìm Kiếm Bản Ngã Trong Giáo Dục “Educated” không chỉ là câu chuyện của Tara Westover, mà còn là tấm gương phản chiếu nỗi khát khao sâu sắc nhất của con người: tìm thấy chính mình. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình theo chủ nghĩa cực đoan, Tara chưa từng được đi học, không giấy khai sinh, không hồ sơ y tế, không sự công nhận từ xã hội – cô dường như không tồn tại ngoài ranh giới ngôi nhà của cha mẹ. Trong thế giới bị cô lập đó, Tara đã không biết rằng mình có quyền được mơ ước, được phản kháng, và được sống như một cá nhân độc lập.Tara bắt đầu hành trình tìm kiếm bản ngã khi quyết định học hành – một hành vi gần như phản bội đối với truyền thống gia đình. Cô không chỉ phải vật lộn với khái niệm đơn giản như “động đất không phải là sự trừng phạt của Chúa”, mà còn phải học lại mọi thứ từ con số 0. Khi bước chân vào giảng đường đại học, Tara không biết Holocaust là gì, không biết cơ thể người được cấu tạo thế nào, không biết thế giới bên ngoài vận hành ra sao. Nhưng bằng nghị lực phi thường, cô đã không dừng lại. Like Share Trả lời
7 giờ trước Giáo Dục Là Cánh Cửa Dẫn Đến Tự Do “Educated” là câu chuyện có thật về hành trình phi thường của Tara Westover – một cô gái sinh ra trong một gia đình theo chủ nghĩa tận thế ở Idaho, nơi y học hiện đại, nhà trường công và chính phủ bị xem như kẻ thù. Không được đến trường cho đến tận năm 17 tuổi, Tara đã tự học để được vào đại học, rồi tiếp tục vươn tới Cambridge và Harvard.Điều khiến “Educated” trở nên đặc biệt không chỉ là kỳ tích học thuật, mà chính là quá trình tự khai sinh lại bản thân của một người phụ nữ bị giam hãm bởi niềm tin cực đoan của gia đình. Giáo dục, với Tara, không chỉ là tri thức trong sách vở, mà còn là công cụ để nhận diện sự thật, thoát khỏi sự áp đặt, và tìm ra tiếng nói cá nhân. Like Share Trả lời
7 giờ trước Cuộc sống khó khăn "Trên con đường cao tốc phía dưới, xe buýt trường học lướt qua mà không dừng lại. Tôi chỉ mới 7 tuổi, nhưng tôi hiểu rằng chính sự thật này chứ không phải điều gì khác làm cho gia đình tôi khác biệt. Chúng tôi không đi học. Bố lo lắng rằng chính phủ sẽ buộc chúng tôi phải đi học, nhưng điều đó không thể xảy ra vì họ không biết về chúng tôi. Bốn trong số bảy đứa trẻ của bố mẹ tôi không có giấy khai sinh. Chúng tôi không có hồ sơ y tế vì chúng tôi được sinh ra ở nhà và chưa bao giờ gặp bác sĩ hay y tá. Chúng tôi không có hồ sơ học tập vì chúng tôi chưa bao giờ đặt chân vào lớp học."Educated" vừa là một câu chuyện hy vọng vừa là một ghi chép kinh hoàng. Chúng tôi biết từ trang đầu tiên của cuốn sách rằng Tara Westover là một phụ nữ thông minh, một tác giả tài năng với khả năng ngôn ngữ ấn tượng và thơ mộng. Nhưng cuộc đời sớm của cô không cho thấy manh mối nào rằng cô sẽ trở thành tiến sĩ tại Cambridge hay một nhà ký sự xuất sắc. Cô là con út trong bảy đứa trẻ của Gene và Faye (không phải tên thật của họ) Westover, những người Mormons sống theo chủ nghĩa sinh tồn ở miền quê Idaho." Like Share Trả lời
1 ngày trước Giữ vững hình tượng Không phải phụ nữ, mà là bút chì!Bây giờ là một số lời bàn tán ngớ ngẩn về bìa sách. Trong một thời gian dài, tôi nghĩ đây là một bìa sách nghệ thuật cho thấy phần lưng của một người phụ nữ. Cô ấy có cái đầu nhỏ với mái tóc đen dài, và cô ấy đang mặc một chiếc váy đỏ lớn hơn đầu rất nhiều. Vậy thì sao? Ôi trời, đó không phải là phụ nữ, mà là bút chì!! Thật thông minh! Nhiều ngày trôi qua trước khi tôi thấy có một người nhỏ bé đứng trên bút chì! Nó được cho là trông giống như một cô gái đứng trên sườn núi, giống như Tara và ngọn núi của cô ấy. Chà! Thật là một bìa sách hấp dẫn và thú vị.Hãy xem các cuộc phỏng vấn của cô ấy:Sau đây là một số cuộc phỏng vấn mà tôi thích. (Cảnh báo: Cuộc phỏng vấn ở Cambridge thực sự dài.): Like Share Trả lời
1 ngày trước Bắt buộc Tôi phải nói với bạn rằng.......Educated: A Memoir đã thiêu đốt tận cùng tâm hồn tôi. Nó đưa tôi qua toàn bộ cung bậc cảm xúc của chính mình, từ tin tưởng đến hoài nghi, từ do dự đến nghi ngờ, cảnh giác và quan trọng nhất là từ sự nặng nề của lòng trắc ẩn và sự đồng cảm đến những hạn chế của sự thất vọng và tức giận.Tara Westover kể câu chuyện của mình một cách thẳng thắn thông qua những phản chiếu mà chính mắt cô nhìn thấy, những trải nghiệm gập ghềnh của cô và bằng chính lời kể của cô. Khi bạn bước vào câu chuyện của Tara, bạn chắc chắn sẽ có những khoảnh khắc mà sự bực bội sẽ ngồi ngay bên cạnh bạn và lắc đầu trong sự hoài nghi và đau buồn. Sự thật đến dưới nhiều dạng ánh sáng khác nhau.Chúng ta sống trong một thế giới mà chúng ta sàng lọc những trải nghiệm sống của chính mình và của người khác thông qua một lưới nội bộ. Liệu nó có đúng trong tâm trí chúng ta không? Chúng ta có thể liên hệ với bất kỳ điều nào trong số này không? Hay chúng ta nhìn thế giới qua tầm nhìn hạn hẹp? Bối cảnh trải nghiệm của chúng ta, tồn tại trong ánh sáng tích cực hoặc trong hang động sâu nhất của bóng tối, tạo thành lăng kính mà chúng ta nhìn nhận cuộc sống. Chúng ta hình thành các giá trị và quy tắc ứng xử của mình thông qua thử nghiệm và sai sót. Chúng ta nhận được phản hồi và sự củng cố, lý tưởng nhất là thông qua đơn vị gia đình của mình. Thực tế tự thể hiện của Tara là thực tế đối với nhiều cá nhân hơn theo một cách nào đó, hình dạng hoặc hình thức mà chúng ta thậm chí có thể bắt đầu hình dung. Like Share Trả lời
Và cô biết rằng bố mẹ cô yêu thương và có ý tốt với cô. Bố cô không thể không nói rằng ông ấy bị điên. Ông ấy đã làm tốt nhất có thể. Vì vậy, mặc dù lớn lên trong một gia đình căng thẳng, biệt lập với một người cha điên rồ, một người anh trai bạo hành, những tai nạn kinh hoàng và nỗi sợ ngày tận thế, cô không nghĩ rằng mình đã có một tuổi thơ tồi tệ - và cô có nhiều kỷ niệm đẹp. Chà.
Châu Âu không phải là một quốc gia sao?
Cô bắt đầu học chính quy khi cô 17 tuổi, sau khi tự học để thi ACT, cô đã vào được Đại học Brigham Young. Trước đó, cô chưa bao giờ bước chân vào lớp học. Cô chưa bao giờ nghe nói về Holocaust hay phong trào dân quyền. Cô nghĩ Châu Âu là một quốc gia. Cô không nghĩ đến việc đọc sách giáo khoa; cô nghĩ rằng mình chỉ nên xem tranh ảnh. Mặc dù vậy, cô đã vào được Cambridge. Cô nói rằng học hành không phải là để kiếm tiền, mà là để tạo nên một con người.